TRÀ VÀ THƠ
Cảnh đời gió gió mưa mưa,
Buồn trông, ta phải say sưa đỡ buồn.
Trà thơm, thơ lại khơi nguồn,
Nên thơ, trà cũng thêm ngon giọng tình.
Trà thơ mình lại với mình,
Khi say quên cả cái hình phù du

ST,